Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Em thích ...




Em thích cái cảm giác khi em bảo với anh rằng: “em thích anh” biết bao.
Tim vẫn đập mạnh , và môi em mỉm cười rạng rỡ .
Tự nhiên thích? ” - Ừ , tự nhiên lại thích. Thích một người, đâu cần phải nói lý do.

                                                   *****
 Em thích cái cảm giác khi em bảo với anh rằng “em nhớ anh” biết bao.
Lúc đấy , tim đập mạnh, và lòng thì se thắt lại.
Nhớ làm gì? ” - Ai biết làm gì nè . Em nhớ, thì em bảo là nhớ, thế thôi à.
                                                 
*****
Em thích cái cảm giác khi em bảo là “em sẽ viết vì anh” biết bao .
Khi ấy , những gì thuộc về anh trở nên đẹp lạ lùng . Em mặc tình , thoả sức viết về anh. Viết về em thôi, viết về anh làm gì?” - Em thích thế mà. Em thích được mỉm cười khi viết, đôi lúc lại rơm rớm nước mắt nữa đấy.
                                                *****
Em thích cái cảm giác khi em bảo là “em sẽ mãi  nhớ anh” biết bao .
Mỗi lần em nói thế , thì kỷ niệm lại trở về ùa khắp quanh em .
Nhớ mãi làm gì, nhớ mãi sẽ khổ đấy” – Không khổ đâu, với em, đó là hạnh phúc. Em chỉ sợ là không có gì để nhớ thôi anh à.
                                              *****
Em thích cái cảm giác khi em bảo là “em ghét anh” biết bao .
Khi ấy, em ghét thật đấy. Nhưng khi em ghét anh nhất, thì chính là lúc em nhớ anh nhiều nhất.



 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét