Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013
Quán xưa
Lối lên quán cà phê quen là những bậc cầu thang gỗ đã cũ mòn.Chúng mình thường ngồi ở tầng cao nhất, nơi có những khung cửa sổ nhỏ mở ra một khoảng trời rợp lá me bay. Những chiều tan sở gặp mưa, em vẫn thường vào đó để trốn kẹt xe. Yêu lắm những lúc ung dung ngồi bên người mình yêu, ngắm từng giọt cà phê rơi đều, nghe những lo toan thường nhật rơi rớt đâu đó ngoài cửa sổ, trong mưa...
Lâu lắm rồi, hôm nay em mới có thời gian trở lại quán xưa, nghe " khúc mưa " vang vọng trên một nỗi buồn đã cũ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét